Các bằng chứng cho thấy con người đang tác động và gây ra sự nóng lên toàn cầu là rất mạnh mẽ. Nhưng cái câu hỏi về việc nên làm gì để giải quyết vẫn còn gây tranh cãi. Kinh tế, xã hội và chính trị là những yếu tố quan trọng trong việc lập ra kế hoạch tương lai.
Hai nhà nghiên cứu Stephen Pacala và Robert Socolow tại Đại học Princeton đã đề nghị một phương pháp tiếp cận mà họ gọi là “mũi nhọn cân bằng”. Điều này có nghĩa là nên giảm khí thải nhà kính từ nhiều nguồn khác nhau với các công nghệ sẵn có trong vài thập kỷ tới hơn là dựa vào chỉ một sự thay đổi rất lớn trong một khu vực duy nhất. Họ đề nghị 7 “mũi nhọn” để có thể giảm khí thải. Và kết hợp tất cả chúng lại với nhau thì có thể giữ lượng khí thải ở mức xấp xỉ hiện tại trong 50 năm tới. Điều này sẽ mở ra một con đường tiềm năng để ổn định khí nhà kính ở mức 500 phần triệu.
Có rất nhiều “mũi nhọn” có thể áp dụng, bao gồm việc cải thiện hiệu quả năng lượng và tiết kiệm nhiên liệu xe (do đó ít năng lượng phải được sản xuất), tăng năng lượng gió và mặt trời, hydro được sản xuất từ các nguồn nhiên liệu tái tạo, nhiên liệu sinh học (được sản xuất từ cây trồng), khí tự nhiên, và điện hạt nhân. Ngoài ra còn có khả năng nắm bắt được lượng khí CO2 thải ra từ nhiên liệu hóa thạch và lưu nó dưới lòng đất, quá trình này được gọi là “cô lập cacbon”.Ngoài việc giảm lượng khí chúng ta thải ra, ta cũng có thể tăng lượng khí hấp thu từ bầu khí quyển. Như các loài thực vật hấp thụ khí CO2 khi chúng lớn lên, đó chính là quá trình “cô lập cacbon” tự nhiên. Tăng đất lâm nghiệp và thay đổi cách chúng ta trồng trọt có thể làm tăng lượng cacbon chúng ta đang lưu trữ.
Tuy vậy, một số các công nghệ này cũng có nhiều nhược điểm, và các cộng đồng khác nhau sẽ đưa ra quyết định khác nhau về việc làm thế nào mà chúng có thể giúp họ. Nhưng tin tốt lành là có rất nhiều lựa chọn để có thể có được một con đường ổn định cho khí hậu toàn cầu.